Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Trang n1


Đời người mệt mỏi nhất là cứ cố chấp với những điều vốn dĩ cần tỉnh ngộ...
cứ níu kéo những thứ buộc phải buông tay
Có điều, nói thì dễ, mấy ai làm được
Buông tay là hết, hết hẹn hò, hết trách cứ vu vơ, hết những yêu ghét luôn biết đâu là giới hạn. Là hết tôi, hết người, hết lạ, hết quen, hết thân thương, là hết chung đường. Là hết, vậy thôi...

- Buông tay là hết - Anh Khang


Huế, 18/6/2015

Có phải tại con người ta luôn sợ cô đơn nên mới như vậy, mới biết là đường cùng mà vẫn lao đầu vào tìm kiếm một linh hồn khác muốn để cùng khóc cùng cười rồi viện lý do đó là định mệnh?

Một ngày thật mệt, nắng nóng... cảm thấy lười nhác ngay cả việc phải hít thở